Cân thời này không phải cân đứng của đời sau mà là một cây sào dài có treo một quả cân, thứ đó sẽ dùng để xác định trọng lượng vật muốn cân.
Tô Mạt và chị Lưu cùng cân hai sọt trái cây. Sau khi trừ hết cân của sọt tre, thì số lượng táo là năm mươi sáu cân, lê là năm mươi ba cân. Táo năm hào một cân, Tô Mạt kiếm được hai mươi tám đồng; lê là bốn hào rưỡi một cân, thu nhập xấp xỉ hai mươi tư đồng.
Tổng thu nhập từ việc bán trái cây hôm nay là xấp xỉ năm mươi hai đồng.
[Phổ cập khoa học: Giá bán trái cây dựa trên giá cả của hợp tác mua bán Hồ Nam Trường Sa năm một nghìn chín trăm bảy mươi mốt, lê ở khu vực Đông Bắc hơi rẻ chút. Nhưng bản thân lê trắng là loại quả khá đắt nên có lẽ chúng không rẻ hơn nhiều.]
Bán trái cây xong, Tô Mạt lại quay về hợp tác xã mua bán với chị Lưu. Cô mua một miếng vải thô và hai cân dầu mỡ. Hai ngày trước, lúc ăn cơm ở nhà Lý Nguyệt Nga, Tô Mạt có nghe bà ấy nói dầu mỡ gần hết rồi, hôm nay tiện nên cô mua luôn cho bà ấy một cân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây