Hai người vừa đi vừa trò chuyện, tầm hơn nửa tiếng sau đã tới được chỗ lân cận của núi Bố Khai. Mùa này lá cây cũng đã bắt đầu vàng đi rồi, giờ đang là thời điểm đẹp nhất, cả ngọn núi đều có màu vàng xen lẫn đỏ lại xanh xanh, những gam màu rực rỡ ấy khiến người ta cảm giác mình như bước vào một bức tranh vậy.
Nguyên chủ và Tô Mạt đều là người phương nam, đều rất hiếm khi được ngắm nhìn một cảnh đẹp như vậy, không thể không thốt lên: “Đẹp thật đấy!”
Lục Phượng Cần nhìn quanh, nhìn mãi vẫn chả thấy đẹp chỗ nào cả.
“Thím ba, thím muốn hái nấm phỉ phải không?” Lục Phượng Cần hỏi.
“Đúng, nhưng không nhất thiết phải là nấm phỉ, cứ có cái gì thì hái cái đó.” Tô Mạt đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây