Đến lúc đó, cô ta sẽ đuổi bà ấy vào chuồng dê ngủ, cho bà ấy ăn cơm heo, dùng cành cây đánh bà ấy, cho bà ấy quỳ xuống cầu xin cô ta, giống như con chó già vậy, nghĩ đến đây Triệu Ngọc Lan mới cảm thấy dễ chịu.
Cô ta muốn cho bà ấy muốn sống không được, muốn chết không xong, Triệu Ngọc Lan cả bụng hận ý đã bị Vương Thúy Phân véo sưng miệng.
Cô ta bị khi dễ thành như vậy, còn phải đi lấy lòng Vương Thúy Phân, phải cung phụng bà ấy như tổ tông, chỉ có như vậy cô ta mới có thể sống an ổn tại cái nhà này.
Vương Thúy Phân giải tỏa xong cơn tức của mình, mới bằng lòng buông ta Triệu Ngọc Lan.
"Tôi véo miệng cô, cô cũng đừng có hận tôi, tôi là vì tốt cho cô, vì tốt cho mấy đứa nhỏ, vì cái nhà này dạy cho cô tỉnh lại để cô không làm gương xấu cho bọn nhỏ. Tôi là mẹ chồng của cô, tự nhiên cũng là mẹ cô, mẹ tự tay dạy bảo con gái mình, đây là chuyện hiển nhiên, con gái, con nói, người mẹ này nói đúng không."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây