Ông ta vốn dĩ không còn sống được bao nhiêu ngày nữa, trên người không có sức lực gì, đấm được một lát, thì cuối người xuống thở hổn hển, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Vương Thiết Chùy không ổn rồi.
Trong mùa đông khắc nghiệt này, Vương Thuý Phân mặc một cái áo bông màu xanh lam mỏng, dưới làn tuyết rơi đầy trời cô ấy chạy qua thôn bên cạnh mời thầy thuốc.
Vị thầy thuốc mặc áo dài, đeo rương, khó khăn lắm mới được mời về, ông ta lấy mấy cây ngân châm từ bọc vải trong rương thuốc ra, hơ qua lửa, rồi châm lên đầu Vương Thiết Chùy.
Hôn mê bất tỉnh, Vương Thiết Chùy cả mặt đỏ tía, không lâu sau liền có động tĩnh, mở mắt ra, cả người yếu ớt giống như có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây