Cô ấy lại không phải mẹ của đứa em này, dựa vào cái gì mà nuôi lớn nó, còn phải cưới vợ cho nó, quản nó sinh con chứ.
Hơn nữa, quan hệ giữa cô ấy với người em trai này, cùng mẹ kế Lưu Thị không tốt lắm, bọn họ cũng không cần cô ấy phải lo.
“Con đây là có ý gì, con không muốn quan tâm em trai mình, không muốn quản chuyện của nó sao.
Vương Thiết Chùy hiểu ý tứ trong lời nói của con gái, cô ấy phụ giúp nuôi lớn em trai thì không quan tâm nó nữa, xem ra, đây không phải là cùng một mẹ sinh ra thì không thân.
“Cái nào con nên lo thì con lo, cái này con không nên lo thì con sẽ không lo. Con làm việc dựa vào lương tâm của mình, ở trước mặt ba, con phải nói rõ ra. Từ khi dì gả cho ba, đã thành mẹ kế của con, bà ta đối xử không tốt với con đứa con gái này, không xem con là con mình, vì thế con cũng không xem bà ta là mẹ mình. Con không nợ bà ta điều gì, ba cũng biết, bà ta đối xử với con như thế nào, con cũng chỉ vì ba thập chí chịu đựng uỷ khuất có lớn thế nào cũng nhịn trong lòng. Vì ba, cho dù có bán con vào kỹ viện con cũng nguyện ý từ tận đáy lòng, bởi vì ba là ba của con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây