Mí mắt rủ xuống, tóc tai khô xơ, đôi mắt trong veo trước đây, bây giờ đục ngầu những tia máu đỏ.
Trong mắt bà ta, khoé môi nhếch lên sự mỉa mai, ánh mắt rời khỏi hộp sủi cảo kia, dừng trên gương mặt trước sau như một của Phan Ô Tuyết.
“Sủi cảo nhân cá thu, tôi từng thích ăn nhất, Phan Ô Tuyết, may mà bà còn nhớ.
“Ăn đi, còn nóng.
Phan Ô Tuyết đẩy há cảo vào trong cửa sổ kính dành cho thăm tù nhân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây