"Tống Vĩ Bình, anh là người không lương tâm."
Mấy năm nay, cô chăm lo cuộc sống anh ta, giặt giũ quần áo, nấu cơm cho anh ta, dốc hết sức lực hầu hạ anh ta, nhưng anh ta giống như cục đá che mãi không nóng, đối với cô rất lạnh lùng, ở trên giường cũng không chạm vào cô.
Điều này khiến cô có ảo giác, giống như cô và anh ta chỉ là kết nhóm ăn cơm.
Không giống như hai vợ chồng, càng giống như hai người xa lạ có chút quen thuộc, anh ta đối với người ngoài còn tốt hơn cô.
Tôn Đại Ni chỉ lo làm chuyện của mình, bỏ quên Triệu Ngọc Lan đang ở bệnh viện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây