"Tôn Đại Ni, người mấy năm nay luôn nhớ thương người khác không phải là tôi, cách đây không lâu, Tống Vĩ Bình còn lén cô tới gặp tôi, đáng tiếc lòng tôi đã có lão Lý, lão Lý nhà tôi so với anh ta tốt hơn không biết bao nhiêu lần, công việc tốt, tiền lương cao, làm phiền cô nói anh ta đừng tới tìm tôi nữa, nếu để lão Lý nhà tôi nhìn thấy, sẽ hiểu lầm."
Lúc Trương Mỹ Quyên nói lời này, lão Lý nhà cô ta đã trở về lấy đồ vật, không tưởng tượng được cọp mẹ ngày nào cũng cãi nhau, đánh lộn với mình lại đang khen mình.
Trương Mỹ Quyên không phát hiện chồng mình đã trở về, vẫn còn khen lão Lý nhà cô ta, cho đến khi Vương Thúy Phân đẩy nhẹ, mới nhìn thấy anh ấy, ngay tức khắc mặt đỏ lên như đít khỉ: "Anh anh sao lại trở về đột nhiên như vậy."
"Trở về lấy một ít đồ, đây, cao trân châu hôm qua em nói."
Lý Kiến Văn lấy từ trong túi ra một cái bình thủy tinh tinh xảo đưa cho Trương Mỹ Quyên, Trương Mỹ Quyên liếc nhẹ anh ấy một cái, có chút thẹn thùng nhận lấy cao trân châu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây