Triệu Tứ Nhị vừa tức vừa sợ, tháo chiếc răng bạc trên cổ xuống, ôm vào trong lòng.
“Triệu Tứ Nhị, đồ ăn mảnh, không sợ bị nghẹt thở chết à, chú ruột của mày cái quái gì chứ, cách xa như vậy. Nếu ông ta là chú của mày, vậy cũng là chú của tao, Chu Thuyên Tử tao cũng là cháu trai của ông ta.
“Thuyên Tử, anh không về nhà giặt quần áo, còn ở đó làm gì?
Vợ Chu Thuyên Tử đứng trước cửa, trừng mắt nhìn.
“Đợi tẹo nữa anh về giặt, anh ở đây lấy hạt đậu bạc cho em, trở về sẽ làm cho vợ một đôi bông tai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây