Chu Văn vốn đang rất bình tĩnh, bỗng nhiên cô đứng dậy, cầm lấy cốc nước trên bàn hất thẳng vào mặt Thôi Trường Đình, “Mang lại rắc rối và phiền toái đến cho ông, đấy là việc của ông, tôi ở hay đi, ông không có đủ tư cách nói tôi.
Chu Văn đặt chiếc cốc lên bàn, cô rời khỏi quán trà dưới ánh mắt tò mò của mọi người.
Còn Thôi Trường Đình thì nhếch nhác không nhìn nổi, từ trước tới giờ ông ấy chưa từng bị ai đối xử như vậy, ông ấy cầm chiếc túi xách ở bên cạnh lên che mặt rồi rời đi.
Về đến nhà, Thôi Uyển Nghi lập tức đi đến trước mặt ông ấy.
“Ba, ba vừa đi đâu vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây