Nói gì đi nữa Triệu Ngọc Lan cũng phải đưa Miêu Đản đi, Vương Thúy Phân bọn họ càng quan tâm đến Miêu Đản này, cô ta càng phải đưa nó đi.
"Cô từng nuôi con gái cô một ngày nào sao?"
Vương Thúy Phân chất vấn cô ta.
"Muốn đi thì đi nhanh lên, muộn nữa thì không bắt được tàu, trời cũng sắp tối rồi, cầm cả quần áo mặc mùa đông đi, ở đó sống cho tốt, đồ của cô còn sót lại có thể sắp xếp thời gian, để lão đại gửi về cho cô hoặc là bảo của cô đến đây lấy cũng được."
Chu Lão Khu đứng ở cửa, đuổi bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây