Đứng bất động, tính nghe xem đứa con trai này muốn nói cái gì.
Chu Vệ Đông đã rất lâu không quan sát kỹ người ba này, cậu ta có loại cảm giác quái dị nói không nên lời.
Trong ấn tượng của cậu ta, khuôn mặt của ba cậu ta bị giấu dưới lớp tóc dài rối tung, râu ria rối bời, chỉ có cặp mắt đó, vẩn đục mà dại ra.
Nhưng đôi mắt này bây giờ, lại ánh lên một chút ánh sáng.
Cậu ta do dự một lát, song vẫn kiên trì nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây