Những lời Triệu Ngọc Lan vừa mới nói giống như những con dao nhỏ đâm vào lòng Chu Vệ Lệ, trong mắt người mẹ này của cô ta thì cô ta luôn luôn kém hơn chị hai. Ngay cả thứ mà chị hai cô ta không cần thì cô ta cũng không thể muốn.
Chu Vệ Đông có thể nghe được tiếng khóc vọng ra từ trong phòng của chị mình khi cậu ta đang ngồi xổm ngoài sân để ăn cơm. Thấy mẹ mình đi tới, cậu ta cảm thấy không thể hiểu nổi tại sao mẹ cậu ta lại không đi cầu xin người kia.
“Ba của con chết chỗ nào rồi, đã là lúc này rồi mà sao còn chưa thấy quay về thế?
Con gái đã không ăn cơm hai ngày rồi mà cũng chẳng thấy ông ta tỏ ra sốt ruột, con gái bà ta có một người ba như vậy còn chẳng bằng không có. Suốt ngày, ông ta không ăn thì cũng là ngủ, sao ông ta không chết luôn ở bên ngoài đi, đỡ cho người khác nhìn thấy ông ta là lại cảm thấy tức giận.
Chu Vệ Đông cũng không biết, có lẽ là ông ta vẫn đang làm việc trên cánh đồng rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây