Lưu Tiểu Diệp muốn bế đứa nhỏ phúng phính này ra, nhưng cánh tay bé nhỏ của cậu bé như khớp củ sen cứ ôm chặt lấy cổ của Chu Văn, ai nói gì cũng không chịu xuống.
Cậu bé là một đứa trẻ mũm mĩm với gương mặt bầu bĩnh. Bây giờ đã là mùa hè, trên người cậu mặc một cái yếm được thêu hình con hổ, bên dưới mặc một cái quần tã lộ chiếc mông tròn trịa.
Ôm lên khá là nặng, cơ thể cậu bé vừa mềm mại vừa có mùi thơm của sữa, nhìn thấy cậu bé như vậy ai nỡ không thích cho được.
“Mẹ hai, không sao, con không mệt. Cẩu Đản có nhớ chị không, sao em lại béo lên nhiều như vậy hử?
Chu Văn nhìn cậu bé với ánh mắt đầy yêu thương xuất phát từ tận đáy lòng. Cả người toát ra vẻ dịu dàng ấm áp vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây