Phan Lương nhìn nhìn bốn phía, đè thấp giọng xuống: "Không cần nói với người khác là tôi từng dạy cô, tôi là thành phần không tốt."
Tại nông trường, có thể gặp được học sinh trước kia đã dạy, khiến cho Phan Lương cảm khái nói không nên lời, đã nhiều năm như vậy, ông ấy cũng không nhớ rõ nữa.
Nếu không phải cô nói như vậy, ông ấy cũng không biết trước kia ông ấy đã từng dạy cô.
Phan Lương nói xong, đột nhiên bắt đầu ho khan.
"Thầy Phan, buổi chiều em sẽ quay lại, lấy cho thầy ít thuốc, để ở trong vườn rau kia."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây