Ý tứ rất rõ ràng, đuổi ông ta ra ngoài, nhà này không để ông ta ở nữa.
Trần Khoan dắt Lý Nhị Nương tới cửa nhà mình, thấy quần áo bản thân bị ném ra ngoài.
Mà con ruột ông ta, đứng ở cửa chỉ lỗ mũi ông ta mắng.
“Từ nay về sau, ông không phải ba tôi, tôi không có người ba không biết xấu hổ, làm mất mặt như ông, ông cút cho tôi.
Thôn dân theo tới, thấy ông Trần lặng lẽ nhặt quần áo trên đất lên, không nói gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây