Mười một năm đã trôi qua, ông cụ vẫn nhớ như in năm đó thằng cả đưa cô ta đến nhờ cậy bọn họ, nhìn cái ánh mắt mà cô ta nhìn Tiểu Văn, đó mới là ánh mắt mà cô ta nên có.
Lần này lên thành phố, tuy tính tình đã thay đổi nhiều, khác hẳn với hồi nhỏ. Nhưng từ đầu đến cuối thật khiến người khác không yên tâm.
Cô ta có người mẹ như thế, cô ta lại được nuôi dưỡng lớn lên như thế, tính cách như thế nào đều đã sớm nhìn ra rồi.
Ông cụ còn chưa đến ngõ đã nghe tiếng kêu thất thanh của con lừa trong nhà.
“Éc éc éc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây