Triệu Ngọc Lan giành lấy cục đá và gậy sắt trong tay ông ta, ném chúng vào tường.
Cục đá sẽ vỡ, nhưng gậy sắt thì không, Chu Hướng Bắc sờ vào gậy sắt trên mặt đất.
Âm thanh mài gậy sắt lại vang bên tai Triệu Ngọc Lan.
Đối với bà ta mà nói, âm thanh đó là một loại dày vò.
“A...Chu Hướng Bắc, lão Chu, ba Vệ Hồng, tôi xin anh, lần này tôi thật sự cầu xin anh, anh có gì không hài lòng về tôi, có thể nói ra hay không, tôi xin anh đừng mài nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây