Tống Thanh Hà ôm cô, cô chưa từng thấy anh luống cuống như vậy, trong trí nhớ của cô, anh vẫn luôn là một người rất nội liễm.
Chu Văn luôn cảm thấy vụ tai nạn xe hơi đời trước không phải ngẫu nhiên, ngay cả khi cô không về quê, đời này trốn cũng không thoát.
Không biết vì sao, cô luôn có cảm giác này, giống như có người đang đeo một chiếc mặt nạ hiền lành tử tế, nhìn chằm chằm sau lưng cô.
Người này không phải Trình Tố, cô đời trước chưa từng tới Dung thành, căn bản không biết cô ấy.
“Thầy, chờ sau khi tham gia đội sản xuất ở nông thôn kết thúc, vẫn có thể trở về, nói không chừng đến lúc đó có thể thi vào cao khảo nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây