“Cô tìm đến nhà tôi, không phải là muốn nâng cao sự lương thiện, đức hạnh cao thượng của cô sao? Không phải muốn nói với mọi người Hách Mỹ Liên cô là một người tốt sao? Nếu cô thực sự là người đạo đức cao thượng thì cô đem hết tiền của nhà mình với cả quần áo cô đang mặc trên người, tặng hết cho những người ăn không đủ no, mặc không đủ ấm ở dưới quê đi.
“Cởi đi!
Chu Văn diễu cợt nhìn cô ta.
Hách Mỹ Liên túm chặt quần áo trên người, hồi lâu không lên tiếng.
“Tôi chẳng qua là cảm thấy Hồ Dược Dân đáng thương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây