Chu Văn nắm đoạn dây thừa ở đầu tấm khăn len, thờ ơ nói.
“Thằng bé Dược Dân cũng nằm viện rồi, hơn nữa bênh lại nghiêm trọng như vậy. Chu Văn à, dì nhớ trước kia cháu rất tố, còn rất hiền lành, mềm mỏng. Sao bây giờ mới mấy ngày không gặp đã thay đổi rồi?
Nếu là Chu Văn trước kia, cho dù bà ta và Dược Dân chẳng ra sao, nhìn thấy thằng bé bị bệnh nặng như vậy, chỉ cần cầu xin con bé thì con bé sẽ mềm lòng mà đi chăm sóc Dược Dân.
Nhưng Chu Văn bây giờ và Chu Văn trước kia giống như hai người khác nhau vậy.
Bà ta vừa nói chuyện Dược Dân nằm viện với con bé, mà con bé lại chẳng có phản ứng gì, giống như chẳng quen biết vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây