"Chỉ làm một bữa cơm, đòi nhiều tiền như vậy, lương tâm của mẹ khó chịu, huống chi lúc bọn họ mời mẹ, còn xách tới những thứ kia, lúc làm xong cơm đi về, lại cho thịt, cho đồ ăn gì đó."
Tuy rằng Vương Thúy Phân rời khỏi thôn quê, nhưng bản chất thuộc về người nông thôn thật thà của bà ấy vẫn như cũ.
"Mẹ, mẹ nghĩ đúng."
Chu lão nhị vừa sửa sang lại đồ người ta đưa tới, vừa nói.
"Hôm nay khi mẹ đến nhà máy bông giúp bọn họ nấu cơm, trên bàn cơm, giám đốc nhà máy bông còn liên tục đề cử mẹ với người mặc quân phục xanh kia, nói để mẹ đi nấu cơm cho hội ái hữu gì đó. Đối phương còn hỏi mẹ biết nấu những món gì."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây