Triệu Hồng Hà phịch một cái quỳ xuống đất.
“Chu Đại Phát, coi như tôi cầu xin ông, tôi cầu xin ông có thể đừng quản người anh em kia của ông được không, tiền nhà chúng ta là do các con kiếm được, tôi kiếm tiền cũng không dễ dàng. Nói thật dễ nghe một chút là mượn, nói khó nghe một chút là cho, trước kia ông ta mượn tiền chúng ta có trả lần nào chưa, tôi xin ông, ông không đau lòng cho tôi thì ông cũng không thể không đau lòng con trai ông. Còn có cháu trai ông nữa, sao ông không nghĩ cho bọn nó đi.
Triệu Hồng Hà nói đến khàn cả giọng, nước mắt không nhịn được tuôn như mưa, những năm này nhà bọn họ luôn nuôi cả nhà Chu Hồng Nhãn.
Bọn họ có tay có chân, hết ăn lại nằm không kiếm tiền cho tử tế, cả ngày chỉ muốn ăn của nhà bà ấy, nhưng lương thực nhà các bà cũng cực khổ dùng mồ hôi mà máu kiếm được từ đồng ruộng.
“Bà đây đang làm gì vậy, đứng dậy mau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây