Lần này Chu Đỗ Quyên không lên tiếng, cuối cùng vẫn là ba Vương An kéo con trai qua một bên nói chuyện.
Không biết hai ba con họ nói gì, Vương An bỏ ra một đồng rưỡi thuê một căn phòng nhỏ, lại ra ngoài nghe ngóng tốn giá cao mua về ba cân lương thực thô.
Bọn họ chạy nạn một mạch tới đây bị lạnh chịu đói, sau khi tới Dung Thành lại chịu đói khổ lạnh lẽo, dù là em bé hay người già đều có hơi không chịu nổi nữa, đến đêm chuyển vào căn nhà kia, ba Vương An liền đổ bệnh, cả người phát sốt.
Người ở trong lều là những người không muốn thuê nhà, bọn họ cho rằng thuê nhà là uổng phí tiền, ở đó cắn răng chịu đựng, có mấy gia đình lạnh quá không chịu nổi đã lấy tiền thuê một căn phòng che gió tránh tuyết lại mua thêm một chút lương thục.
Tiền là vật chết, không có tiền thì có thể kiếm lại, nếu người nguy hiểm tính mạng thì coi như xong, nhưng mà có rất ít người nhìn thoáng được như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây