“Trước đó tôi đã nói với bà rồi, bảo bà đừng có tốt bụng quá, mà bà không nghe cứ phải tốt bụng để rồi bây giờ trong nhà này không đủ lương thực để ăn, bà nói tính sao sao đây.
Tôn Trị Văn ném túi bột mì trong nhà đến bên cạnh chân chị cả Trương, hôm nay anh ta đến trạm ngũ cốc để mua ngũ cốc nên tiện thể mua luôn một ít gạo lứt.
“Tôi tốt bụng tôi sai rồi, còn không đủ ăn thì chúng ta bớt ăn lại một chút không được sao?
Đến lúc này mà chị cả Trương còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Sau ngày hôm đó luôn có người tới cửa xin cơm, người sau còn đáng thương hơn người trước, đuổi người lớn đi nhưng mà người đến sau đều là trẻ con, thậm chí còn quỳ xuống xin cô ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây