“Đúng vậy đó Liễu Đại, thím là thím hai của cháu, chúng ta đều là người nhà, cháu giấu ai cũng không thể giấu thím hai được.
“Liễu Đại, cậu cho tôi mượn một cái bánh đi, cháu trai tôi đói không còn sức nói chuyện nữa rồi.
“Tôi cũng muốn, cho tôi mượn nữa, chờ tôi có rồi sẽ trả lại cho cậu.
Chu Đỗ Quyên ngồi trong góc tường hâm mộ nhìn người đàn ông vừa mới xin được hai cái bánh bao trắng.
“Con dâu An Tử, con xem người ta bản lĩnh thế nào kìa, con bảo Tiểu Hạnh bưng bát đi xin cơm đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây