Chu Lão Nhị nói xong liền gạt tay của Chu Phương Phương đánh nắm chặt cánh tay anh ta rồi bỏ đi.
“Em trai, em đúng là đồ không có lương tâm, lúc nhỏ chị đối xử với em tốt như thế nào.
Chu Phương Phương lau nước mắt, thấy em trai phớt lờ cô ta, phớt lờ cháu trai cháu gái của anh ta, trong đáy mắt hiện lên sợ phẫn nộ.
“Con đã đi theo chúng ta lâu như vậy rồi, về sau chúng ta ai đi đường nấy đi.
Chu Lão Khu nhìn vẻ mặt của đứa con gái lớn, trong lòng vô cùng thất vọng, bọn họ đã cứu cô ta, nhưng cô ta lại còn hận ngược lại bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây