“Hướng Nam à, chú thím ngồi tàu hỏa thời gian dài như vậy chắc chắn là mệt muốn chết rồi, mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi, nào, uống nước, uống nước nhé.
“Uống nước làm gì anh ơi, em không khát, vừa nãy em vừa mệt vừa đói vừa khát nhưng nhìn thấy thằng cháu này là không còn thấy mệt mỏi gì nữa.
“Vệ Đông à, con không biết thím ở nông thôn nhớ con bao nhiêu, không biết thím nghĩ đến con nhiều thế nào đâu, tối hôm qua thím nằm mơ cũng mơ thấy con đấy."
“Hướng Nam, em mau bảo vợ em thả thằng bé ra mà nghỉ ngơi chút đi, thằng bé đã bị ôm đến hoảng rồi kìa.
Chu Hướng Bắc không tiện gọi trực tiếp tên vợ của em trai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây