Triệu Ngọc Lan bị bóp cổ, cô ta trợn tròn mắt, mạnh mẽ vùng vẫy rồi liều mạng túm lấy bàn tay đang bóp cổ cô ta của Chu Hướng Bắc.
Chu Hướng Bắc giống như một con cá chết khát, chờ đợi một tù nhân bị kết án, nỗi đau trong nội tâm của anh ta không thể diễn tả được bằng lời, chỉ cần anh ta nghĩ rằng mình không chỉ mất việc mà còn phải vào tù là anh ta đã cảm thấy khó chịu bực bội đến không chịu nổi, tức giận đến mức không có chỗ phát tiết.
"Anh rể, anh rể, anh ở trong đó sao?"
Giọng nói của Triệu Nhị Cẩu từ ngoài cửa truyền vào, Chu Hướng Bắc trong phòng kinh hãi nên vội vàng buông tay đang bóp cổ Triệu Ngọc Lan ra, cả người toát mồ hôi lạnh. Anh ta lau mặt, mặc kệ Triệu Ngọc Lan đang nằm trên giường.
"Là Nhị Cẩu à?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây