Không có người đánh chửi bà ta, muốn ăn cái gì thì ăn cái ấy. Chờ đến lúc chết thì có quan tài hay không cũng không quan trọng nữa, chỉ cần có thể sống tự tại, sống tốt mấy năm này là được rồi.
Nếu không sống nổi ở thành phố nữa thì bà ta về nhà cô của bà ta. Cô ruột bà ta cả đời không cưới chồng, còn giữ lại một căn nhà cho bà ta. Đến lúc ấy bà ta gia nhập đại đội sản xuất bên đó, tự mình kiếm điểm công, tự mình ăn.
Triệu Ngọc Lan nhìn mẹ như vậy thì cảm thấy xa lạ vô cùng, cũng không biets mẹ chồng chuốc bùa mê thuốc lú gì, người này còn là mẹ của cô ta sao?
Lưu Phán Đệ còn chưa ly dị, Vương Thúy Phân đã cổ động toàn bộ người của đại tạp viện làm mai mấy ông cho Lưu Phán Đệ. Sau khi Triệu Lão Căn nằm trong phòng biết chuyện thì cuống quýt như mèo cào tường. Đáy lòng không ngừng mắng chửi Lưu Phán Đệ không an phận, Lưu Phán Đệ là kỹ nữ.
Sau khi tiếp xúc, Vương Thúy Phân phát hiện Lưu Phán Đệ còn biết thêu thùa, sản phẩm rất sống động, vậy thì càng không rầu không có việc làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây