"Anh xem, chị hai này của anh, không hề thành thật tí nào, rõ ràng là có tiền còn cố ý ăn mặc kiểu đó đi lại trước mặt em, đây là có ý gì? Muốn giả nghèo cho em xem à.
Anh rể của chúng ta có tiền như vậy, sau đời sống sinh hoạt trong nhà lại khó khăn cho được, anh xem đi, điều này chứng tỏ chị hai không chào đón việc chúng ta tới đây."
Triệu Ngọc Lan thuê căn nhà chỉ có một phòng, rộng khoảng hai mươi mét vuông, đứng ngoài cửa, trong phòng có cái gì đều có thể liếc mắt một cái là nhìn thấy hết, buổi tối khi ngủ, con phải lấy cái mành ra ngăn, bên ngoài là hai vợ chồng Triệu Lão Căn và bà Tôn, cùng với cháu trai đích tôn Đại Ngưu, bên trong là Triệu Nhị Cẩu và Lưu Nhị Phương.
Lúc Lưu Nhị Phương nói với Triệu Nhị Cẩu rằng chị hai của anh ta làm vậy là không đúng, cũng không cố tình tránh hai người bà Tôn.
Hai người bọn họ không nói đỡ cho con gái của mình, bởi vì bọn họ cảm thấy con dâu nói không sai, hồi bọn họ còn ở quê, bọn họ đã có thành kiến với đứa con gái này. Mỗi tháng cô con gái ấy đều gửi tiền về cho gia đình, ấy vậy nên Triệu Lão Căn đều sẽ ngồi xổm trước đầu thôn nhìn ra phương xa, ngóng trông người đưa thư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây