“Quản, đương nhiên quản rồi, nếu trẻ con nông dân bị đánh, vậy quan lớn trong huyện càng phải xen vào, nhà chúng ta ba đời là nông dân nghèo, căn chính miêu hồng, nếu ai dám đánh chúng ta, đó chính là người của giai cấp vô sản, là tay sai của tư bản chủ nghĩa.”
根正苗红: Nó đề cập đến xuất thân của những người từ các gia đình nông dân nghèo hoặc quân nhân được công nhận.
Lăng Kiều tựa như đang trả lời em gái, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cô giáo đó mà nói.
Cả gia đình này rất tà tính, trái tim của Hoàng Liên Hoa ở dưới cái nhìn chăm chú của hai cô bé đập dồn dập, gậy dạy học nắm ở trong tay, đánh cũng không được mà không đánh cũng không được.
“Một đồng năm mao tiền cũng chỉ các em thèm thôi.” Rất không khéo, học phí nộp hôm nay thật đúng là ở ngay trên người Hoàng Liên Hoa, vốn số tiền này thu lên phải nhập vào sổ công của công xã, lần nào khai giảng cũng đều là do Hoàng Liên Hoa lấy về cho cha cô ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây