“Cô, nhà anh hai của tôi sao không phải là nhà của tôi.” Lăng Mỹ Lệ cười sượng trân, cũng trách cô ta quá xuất sắc, mới lần đầu gặp đã bị các nữ thanh niên trí thức nhỏ mọn ganh ghét rồi, chắc chắn bọn họ sợ đồng chí La thích cô ta nên cố ý chọc tức, cô ta sẽ không để bọn họ được toại nguyện đâu.
“Đồng chí nữ này, có phải cô có ý kiến gì với tôi không? Nếu cô có ý kiến gì thì có thể nói trước mặt tôi, đừng tỏ ra quái gở nữa.”
Lăng Mỹ Lệ nói khóc là khóc, thở một hai cái, tròng mắt đã bắt đầu rưng rưng lệ rồi.
Lăng Điềm rùng mình, gặm nhấm chiếc bánh mè giòn tan như con chuột nhắt, còn không quên đưa cho chị cả và em trai mỗi người một miếng. Diễn xuất hơi cường điệu, giọng quá giả tạo, nhưng mài giũa thêm thì mấy năm nữa cũng có thể đè bẹp bạch liên hoa của web drama, sinh ở thời này đúng là thiệt cho cô ta.
“Khụ khụ.” Hải công công rất đau đầu, ông ta không ở hậu cung nữa, sao vẫn phải xem cung tâm kế chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây