“Con chào ba.”
Vạn Bảo Bối là một cô bé rất biết cách quan sát ánh mắt của người lớn và ôm đùi, ngay tức khắc bỏ con heo sữa trong lòng xuống, như con chim yến mới nở lao vào lòng ba làm nũng, hi vọng đến lúc đó khi bị mẹ mắng thì ba có thể cầu xin giúp cô bé.
Chuồng heo có dọn dẹp sạch sẽ hơn nữa thì nó cũng là chuồng heo, khó tránh có hơi dơ và thối. Vạn Bảo Bối vừa nảy không biết đã chơi cùng với đám heo con kia bao lâu, bộ quần áo mới đầu đã biến thành bẩn thỉu, hôi hám, kể cả đồ trên người Phi Túc cũng bị làm bẩn.
“Con ấy à, con bé phá phách, cũng chỉ lúc này mới biết lấy lòng ba.”
Phi Túc chẳng có cách nào tức giận với cô con gái yêu mà chính mình mang thai 10 tháng sinh ra. Hơn nữa trong lòng anh ta vẫn còn suy nghĩ, con trai là để thao luyện, con gái là để cưng chiều. Trước giờ một câu nói nặng anh ta cũng không nỡ nói với cô bé, cô bé có gây rắc rối gì Lăng Điềm muốn xử phạt thì Phi Túc cũng là người đầu tiên đứng chắn trước mặt cô bé.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây