Nghĩ tới nghĩ lui, đời này là thích hợp nhất rồi, độ tuổi cũng hợp cưới xin, hơn nữa lúc xuyên đến đây họ đã là một đôi vợ chồng hợp pháp rồi, Tất Thiên Hữu rất muốn có một đứa con của hai người họ.
Tính toán tuổi tác, anh ta bây giờ quả thực cũng đã đến tuổi của một người ba trưởng thành ổn định từ lâu rồi.
“Một mình em có thể sinh con chắc.”
Phụ nữ có kiên cường thế nào đi nữa lúc nói ra câu này cũng sẽ có hơi xấu hổ, Lăng Kiều cũng không ngoại lệ.
Cô ấy lùa bò, mẹ đã nói đường lên trấn chỉ có một con đường chính, cứ men theo con đường đó, không lủi vào đường nhỏ sẽ không đi lạc, lấy cớ nhìn đường, Lăng Kiều không dám nhìn thẳng vào Tất Thiên Hữu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây