“Vậy cũng coi như xứng đôi, một người là phụ nữ không ai gả, một người là đàn ông không ai cưới, hai người về sau ai cũng đừng ghét bỏ ai.”
Phi Túc tai thính, nghe thấy rõ ràng tiếng nói bàn luận của gã đàn ông uốn éo kiểu cách bên cạnh, nhất là cái tên quen thuộc đó, chỉ sợ hiện giờ người mình phải “gả”, chính là Điềm Điềm không sai.
Vui quá mà khóc, nhiều thế giới như vậy, rốt cuộc có thể ăn thịt được rồi sao? Chỉ là phương thức ăn thịt hơi kỳ lạ một chút.
“Hai người con gái của nhà họ Vạn cũng không ra làm sao, nhưng con trai nhỏ của nhà đó, ngàn dặm mới tìm được một và chỉ một, bộ dạng đó gọi một từ quốc sắc thiên hương, hiện giờ mới mười ba nhỉ, người cầu thân sắp san bằng cánh cửa nhà họ Vạn, một vài người giàu có của thị trấn đều tới cửa cầu đó, còn không phải làm chồng nhỏ, là chồng cả, nhưng Vạn Kim Chi và chồng bà ta vẫn không buông miệng, nói là còn muốn giữ đứa con trai này ở nhà vài năm, có lẽ lòng dạ cao, muốn trèo lên cành cao hơn.”
“Chàng trai đó tôi đã thấy rồi, thanh tú động lòng người, khó tránh khỏi lại có đại phú quý, tôi thấy đứa con ấy của nhà họ Phi gả rất tốt, tương lai con trai của nhà họ Vạn có phú quý to lớn, còn có thể giúp đỡ bọn họ một chút nữa đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây