Ai cha một tiếng rồi Tiểu Thái tử nhét một con thỏ vàng trong số đó vào miệng, vì sợ bánh đậu nành giòn bình thường khô quá nên Lăng Điềm đặc biệt dùng phương pháp cải tiến của mình, vừa giữ được mùi hương nồng đậm nguyên bản của nó mà tăng thêm vị mềm ẩm, dẻo và ngọt. Hơn nữa kích thước mỗi cái được làm ra chỉ bằng khoảng một đồng xu của thời hiện đại, vừa hay có thể để em trai một miếng ăn hết cả cái.
Bất hiếu, Yên Đế cảm thấy lý do đứa trẻ xui xẻo này tỏ vẻ thích Nghiên Quý nhân mà bây giờ hắn ta đang chiếm cứ chỉ đơn giản bởi vì hắn ta là đối tượng để cậu bé khoe khoang thích hợp nhất.
“Ăn hết rồi, ngươi yên tâm đi, lần sau ta sẽ nhớ giữ lại cho người một miếng.”
Để mau mau lớn lên, lượng cơm trong mỗi bữa ăn gần đây của Tiểu Thái tử Lăng Nghiêu đều khá nhiều, một đĩa điểm tâm nhỏ thật ra cũng chỉ có mười cái bánh ngọt nhỏ, mười miếng là hết sạch rồi.
Bên mép miệng của cậu bé còn dính vụn bánh, phát giác thấy Nghiên Quý nhân đang nhìn chằm chằm cái đĩa của mình, xoa cái bụng nhỏ hơi căng lên, ánh mắt ngó nghiêng, không nhớ đây là lần thứ mấy mình hứa hẹn với Nghiên Quý nhân rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây