“Bảo Trân, nhắc đến thì hai đứa tới nhà chị ở sắp một tuần rồi, chị cũng chưa đến nhà hai em chơi đâu, cũng sắp đến ngày khai giảng rồi, hay là bây giờ chúng ta về nhà em đi.”
Buổi sáng lúc ăn bữa sáng, Lăng Điềm bỗng nhiên nói với Lăng Bảo Trân đang vùi đầu ăn bánh.
“Hả?”
Cô ta ở nhà bác hai tới sung sướng, đã sớm quên chuyện về nhà, cô ta không muốn trở về, cô ta muốn vĩnh viễn ở phòng lớn của nhà bác hai.
“Nhà của em quá nhỏ, nếu chị hai đi sẽ không có chỗ ở.” Lăng Bảo Trân đảo mắt con ngươi nhanh chóng ngăn cản nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây