“Em gái em phải ở nhà giúp mẹ làm việc nhà, nó đần lắm, học tiếng Anh không biết gì.” Lăng Bảo Trân không thích người khác dời sự chú ý lên người đứa em này, hấp tấp chặn họng cô bé.
“Em, em muốn đi.”
Lăng Bảo Châu thỏ thẻ, nhưng dưới ánh nhìn chòng chọc của Lăng Bảo Trân vẫn thử một lần dứt khoát biểu đạt thái độ bản thân.
“Vậy được, nếu chú ba và thím đồng ý thì chị hoan nghênh các em kỳ nghỉ đến nhà chị chơi.” Lăng Điềm giành nói trước khi Lăng Bảo Trân kịp mở miệng, đặc biệt nhấn mạnh từ kỳ nghỉ.
Lăng Bảo Trân không nghe ra ý tứ sâu xa trong lời Lăng Điềm, sau khi nghe được lời cô đồng ý không để tâm việc em gái chống đối chuyện của mình, vui vẻ nhảy nhót hoan hô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây