“Con xới cơm ra làm gì thế, lát nữa sẽ nguội hết.”
Vạn Kim Chi có chút không hiểu, mặc dù bây giờ thời tiết đã chuyển ấm rồi, nhưng cũng không cần bới hết cơm ra để trên bàn thế chứ.
“Không phải, đây là cho Phi Túc ăn.”
Mấy ngày trước Lăng Điềm nấu một bữa cơm cho hai ba con nhà họ, cô lục hết cả phòng bếp cũng không tìm thấy một cái bát cơm có kích cỡ bình thường, duy chỉ có hai cái bát múc canh và một cái thùng cơm bằng gỗ cực kì nổi bật.
Liên tưởng đến lúc học, có thấy qua lượng cơm của Phi Túc, trong lòng Lăng Điềm hoài nghi, lúc anh chàng này với chú Phi ăn cơm ở nhà họ, có phải chưa bao giờ ăn no không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây