“Anh thế này được chưa?” Tất Thiên Hữu đứng ngoài sân nhà họ Lăng, hỏi người yêu đang đứng bên cạnh.
Hôm nay Tất Thiên Hữu ăn mặc có vài phần giống với đời sau, anh ta mặc áo sơ mi và quần tây thẳng tắp, đầu tóc chải chuốt tỉ mỉ, trước khi ra ngoài anh ta còn nghe lời em gái, bôi một vòng xà phòng lên cằm và cạo râu cho sạch sẽ, còn bôi một chút kem dưỡng mà bình thường em gái thích bôi, trông thật sáng sủa và tươi mới.
“Anh yên tâm đi, ba mẹ em rất văn minh.”
Lăng Kiều hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ lúng túng này của Tất Thiên Hữu, có chút tiếc nuối vì bây giờ khoa học kỹ thuật không phát triển như đời sau, nếu không thì cô ấy đã móc điện thoại ra quay cho anh một đoạn video hoặc chụp vài tấm hình, có thể cất giữ cả đời đấy.
“Hơn nữa hôm nay em gái em cũng dẫn người yêu đến, anh yên tâm, vẫn còn có người gánh một nửa hỏa lực thay anh đấy.” Lăng Kiều thương xót em gái, nhưng không hề thương xót em rể tương lai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây