“Mẹ, nếu như vậy, không bằng bảo Đa Lộc khi đưa chúng ta trở về thuận đường gặp em gái ở nhà mẹ đẻ của con, không phải con khoác lác, bộ dạng của em gái con tươi ngon mọng nước, nhất là cái mông đó, vừa lớn vừa tròn, bảo đảm sinh con trai.”
Một kế của Lương Phương không thành, lại sinh một kế khác, bà ta nhớ tới mục đích lớn nhất chuyến này của mình còn chưa thực hiện được, hiện giờ Vạn Đa Lộc và Trương Hồng đó không có cơ hội, lại là lúc mẹ chồng sốt ruột chuyện hôn nhân của chú út, lúc này mở miệng, cơ hội lớn nhất thuyết phục được mẹ chồng.
“Tướng mạo đó của chú út tuyệt đối không có lời gì để nói, dù cho cưới vợ trong thành phố cũng được, nhưng mẹ à, mẹ ngẫm lại đi, hiện giờ quốc gia yêu cầu kế hoạch hoá gia đình, chúng ta hễ là phụ nữ từng sinh con đều bị kêu đi mang vòng tránh thai, những người chỉ sinh được con gái lén lút muốn sinh con trai, không quan tâm có thai mấy tháng, chỉ cần bị phát hiện, tất cả đều bị kéo đi đánh, rất nhiều đứa sáu bảy tháng, nghe nói khi đứa nhỏ đó đi ra tay chân còn có thể động, còn không phải vẫn bị chết ở trong thùng phân sao.”
Lương Phương nhìn chuẩn tâm tư của bà cụ, tuy rằng ở mặt ngoài bà cụ xử lý mọi chuyện công bằng, trên thực tế bà vẫn là một phụ nữ nông thôn có chút trọng nam khinh nữ, kiên định gia sản đều là cấp con trai, cũng như thế người già dưỡng già cũng là đi theo con trai, con gái có hiếu tâm, cho một chút bà cũng nhận, nếu không cho bà cũng có thể hiểu, sẽ không quở trách.
Không chỉ có bà Thái, đây cũng là quan niệm của rất nhiều người già ở nông thôn, ở trong suy nghĩ của bọn họ, con trai là cần, không có con trai chính là tuyệt hậu, đợi đến khi xuống dưới đó, ngay cả người thắp nhang đốt vàng mã cũng không có.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây