Đáy mắt Lăng Kiều hiện lên một sự mê mang, tiếp theo là suy nghĩ sâu xa, dần dần, dường như đẩy ra được sương mù, tản ra ánh sáng chói mắt.
“Điềm Điềm, em thật sự là em gái tốt nhất tốt nhất của chị.”
Lăng Kiều cảm thấy mình thật sự là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, vấn đề đơn giản như vậy lại còn muốn em gái giải thích.
Tảng đá lớn đặt ở trong lòng mấy ngày nay lập tức đã được dời đi, Lăng Kiều ôm em gái, nhắm ngay má của cô bên này hôn một chút, bên kia hôn một chút.
Lăng Điềm choáng váng, cô còn chưa hỏi rõ gì cả, chẳng lẽ chị cả phát hiện người mình thích không phải anh Thiên Hữu, mà là em gái cô đây?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây