Lăng Điềm nhảy xuống từ hàng rào, lấy tay phủi phủi bụi sau mông, Phi Túc vẫn chưa kịp ngăn người lại thì cô gái nhỏ đã nhảy nhót chạy đi xa rồi.
Em quay lại đây, không ai bảo em tìm người biết nấu ăn đâu, người mà em nên tìm là một người biết mổ lợn đấy!!!
Phi Túc gào thét điên cuồng trong lòng, nghĩ có thể không lâu sau cô gái nhỏ của anh xuất hiện trước mặt anh, bên cạnh còn có một người đàn ông quấn tạp dề trắng, cầm chảo thìa thì anh tuyệt vọng thật sự.
“Điềm Điềm.”
Phi Túc đứng ở ngoài tam hợp viện của nhà họ Lăng, cố lấy dũng khí chuẩn bị thông báo với cô gái nhỏ đang dựa vào bên lan can cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây