Lăng Kiều cũng không nói chuẩn được rốt cuộc tình cảm của bản thân dành cho Tất Thiên Hữu là gì, kiếp trước họ xoắn xuýt quá lâu, cô ấy đã không phân biệt được đó rốt cuộc là tình yêu hay là tình thân, cũng không xác định rõ được, liệu cô ấy đã áp đặt tình cảm của mình dành cho Tất Thiên Hữu từ một thế giới khác lên Tất Thiên Hữu của thế giới này hay không.
Trước khi chưa xác định rõ được tình hình của mình, Lăng Kiều không có cách nào cho Tất Thiên Hữu một đáp án chính xác được, thế này không công bằng với anh ta.
“Kiều Kiều, con mới mười chín tuổi.”
Lăng Quốc Đống nhấn mạnh hai chữ mười chín, muốn ẩn ý nhắc nhở con gái, yêu sớm là không được.
“Mười bảy tuổi mẹ đã sinh con rồi đấy.” Lăng Kiều chớp chớp mắt với ba mình, hiếm khi nghịch thêm một chút, cô ấy nhìn khuôn mặt tái đi vì căng thẳng của ba, vỗ vỗ tay ba và nói: “Ba, mẹ, hai người yên tâm, trước khi con tốt nghiệp đại học, ba mẹ sẽ không bế cháu ngoại đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây