Phi Túc nghiêm túc dạy bảo cô gái nhỏ, thấy biểu cảm tức hồng hộc của cô, anh không kìm được giơ tay chỉ vào trán cô. Bây giờ quan hệ của hai người thân mật hơn năm đó nhiều rồi, làm một vài động tác cũng vô cùng thuận tay.
Sáu năm trôi qua, Phi Túc cũng cao hơn rồi, đúng một mét tám, Lăng Điềm đi đôi giày cao gót gần mươi phân của mẹ cô, lúc đứng với anh mà còn phải ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn anh, chứ đừng nói lúc không đi giày cao gót, có lúc đi cùng với anh, Lăng Điềm có cảm giác như ba dẫn con gái đi vậy.
Chỉ cần cô ngồi xổm xuống một chút, Phi Túc cũng có thể kẹp cô lên được.
“Này, mẹ em bảo em đưa cho anh.”
Lăng Điềm nhét cái ô vào tay Phi Túc, lanh lợi vòng qua anh, chạy đến ghế phụ của xe tải, vừa nãy đối phương chế giễu cô, cô quyết định đơn phương lạnh nhạt anh trong một phút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây