Bạch Xuân Kiều không muốn xen vào việc này nhưng giờ lửa đã cháy lan tới cô ta, trả lời cũng không được mà không trả lời cũng không xong, nhưng mà vấn đề này cô ta đồng ý với ý kiến của Lăng Quốc Đống, bất kể là nam hay nữ, đều là vật báu quý giá của mẹ, Bạch Xuân Kiều thương yêu hai cô con gái, đương nhiên sẽ không nghe ông Lăng nói càn mà không cho con gái đi học.
Còn bà Từ, bà ta rất muốn nói con gái bà khác với hai đứa nít của nợ nhà thằng hai, nhưng trông mặt Vạn Kim Chi đã xuống sắc với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, bà ta còn dám nói sao?
“Thế là mày muốn quyết tuyệt tới chết với ba mày phải không, được lắm, hôm nay chúng ta phân chia cái nhà này triệt để luôn đi.” Ông Lăng dồn sức ho khan mấy hơi, mặt đỏ phừng phừng tức giận vỗ bàn.
“Răng rắc…”
Vạn Kim Chi cầm trên tay một nắm gỗ vụn, cái ghế cô ấy đang ngồi hình như thiếu mất một bên tay nắm, nhìn dấu vết còn sót lại như là tay không bóp nát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây