Trên con đường nhỏ gần trường đại học Giang Sư có hai người đang đứng đó, người nam chính là bạn cùng phòng của Lăng Quốc Đống, lão đại trong phòng ngủ, Lý Cù Sơn, dáng người anh ta cao to, thể hình hơi mập, làn da vàng nhạt, trong đám con trai cũng coi như trắng, khuôn mặt lúc bình thường trông có vẻ thật thà giờ lại hiện lên vẻ không kiên nhẫn, dường như muốn mau chóng thoát khỏi người phụ nữ đang đứng trước mặt anh ta.
Người phụ nữ kia thấp hơn Lý Cù Sơn nửa cái đầu, làn da ngăm đen thô ráp, mặc trên người bộ quần áo màu xám đã bị giặt đến bạc màu, phần dễ bị súc chỉ ở chỗ cổ tay áo được may chắp vá bằng mấy mảnh vải vụn, giờ đứng với Lý Cù Sơn mặc bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn gần như mới hoàn toàn, trông chẳng khác gì cô chị gái không được yêu thương và đứa em trai nhỏ được người lớn trong nhà yêu thương hết mực.
“Anh đã nói rồi, em cứ chờ trong thôn, anh cũng có phải loại người không có lương tâm thế đâu, chờ sau khi anh tốt nghiệp đại học, ổn định được cuộc sống trong thành phố sẽ đón em và các con đến đây.”
Giọng nói Lý Cù Sơn lộ vẻ không kiên nhẫn, anh ta cố gắng đè nén sự phẫn nộ trong lòng, thật không ngờ bản thân báo danh vào trường đại học ở miền Nam, người phụ nữ này còn có thể ngồi xe lửa, vượt ngàn dặm xa xôi đến đây tìm anh ta, hơn nữa anh ta cũng thật xui xẻo, lúc ra khỏi phòng đi mua đồ thì vừa hay gặp phải người phụ nữ đang hỏi thăm tin tức về anh ta ở ngoài trường.
Anh ta vốn là một thanh niên có văn hóa, nếu không vì chính sách xuống nông thôn thì sao anh ta lại đến vùng đất cằn cỗi ở phía bắc đó sinh sống chứ, sẽ không vì lương thực mà cưới người phụ nữ trước mặt này, nhưng khi đó anh ta cứ nghĩ anh ta sẽ không về được nữa, khi đó, Trương Hồng chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây