Lăng Điềm âm thầm khiển trách bản thân trong lòng, so ra thì sao có cảm giác chị cả còn giống người xuyên không hơn cả cô thế này.
Cũng chẳng có cách nào khác, người nhà quá lợi hại mới khiến những đứa nhỏ có vai trò được bảo bọc trong nhà nảy sinh tâm lý ỷ lại, Lăng Điềm chiêm nghiệm lại cuộc sống hiện tại, hình như chẳng có gì phải bất mãn, đời trước khi cô làm một tiểu phú bà, cô cũng không có thói quen tiêu xài phung phí, tiền ấy à, đối với cô mà nói đủ dùng là được, càng quan trọng hơn là ngoài chuyện ăn uống ra, những lúc khác cô đều nhịn không được mà ỷ lại.
Sau khi suy nghĩ thật kỹ bản thân nên làm thế nào mới xứng đáng với cơ hội được sống lại mà ông trời ban cho mình, nghĩ tới nghĩ lui, Lăng Điềm lại cảm thấy, sống thật tốt, cả nhà vui vẻ đầm ấm bên nhau mới là điều đúng đắn.
Còn việc xây dựng sự nghiệp vĩ đại thì thôi cứ tắm một cái, đi ngủ đã rồi tính sau.
Sau khi đã nghĩ thông suốt, lòng Lăng Điềm nhất thời thanh thản hẳn, cô bắt đầu ghi chép lại ưu khuyết điểm của những món điểm tâm sáng nay mẹ cô mua ở mấy quán ăn gần nhà vào một cuốn vở, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Lăng Điềm rất coi trọng quán thịt kho đầu tiên mà nhà mình tính mở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây