“Sao chưa bao giờ nghe thấy anh nhắc tới chuyện này.” Dựa theo suy nghĩ của Bạch Xuân Kiều, cô ta không quá vui lòng để chồng mình đi thi đại học gì đó, không phải cô ta không muốn có cuộc sống tốt hơn, mà là trong lòng cô ta cũng rõ, bây giờ cuộc sống của cô ta thoải mái và tự do như vậy, ở một mức độ rất lớn là vì ở trong nhà này, chỗ mà nhà họ Lăng cần dựa vào nhà mẹ đẻ của cô ta nhiều, cho nên cô ta sinh hai đứa con gái, mà vẫn có thể thẳng sống lưng trước mặt mẹ chồng.
Nhưng nếu như chồng mình thành sinh viên đại học, ưu thế vốn có của cô ta cũng không còn nữa, cô ta tin tình cảm của Quốc Phú với cô ta, nhưng chỉ sợ nhà mẹ chồng ỷ thế mà đấu lại, cũng lo lắng sự cám dỗ bên ngoài quá nhiều, khiến gia đình nhỏ của mình chịu tổn hại.
Bây giờ hai vợ chồng đều làm ở ủy ban cách mạng cầm tiền lương, so trên không đủ so dưới không dư, trong thành rau cỏ trái cây khan hiếm, cứ dăm ba hôm lại có thể về quê lấy, còn bớt được chi phí, ba mẹ chồng cũng không sống chung với cô ta, cũng không có tranh cãi, những chị em gái đó của cô ta cũng đều ngưỡng mộ cô ta, cô ta muốn sống như vậy cả đời, không muốn thay đổi một chút nào hết.
“Anh cũng không ôm hy vọng quá lớn, chỉ muốn thử nghiệm một phen xem trình độ của mình hiện tại thế nào, anh hai và chị hai nói đùa quá rồi, anh sợ đến lúc đó có thành tích rồi, hai người bọn họ sẽ bị đả kích.”
Lăng Quốc Phú nói ra đã hối hận ngay, nhưng nghĩ đến có không tốt đến đâu, cũng có đã anh hai lót đệm cho mình rồi, nghĩ như vậy trong lòng cũng thoải mái, vẻ mặt cũng dịu đi rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây